Cho dù Dương Thần đã thông báo trước, bảo mọi người yên tĩnh, nhưng lần này vẫn có người không kìm chế được kinh ngạc mà kêu lên.

Chim Trúc này trực tiếp lao từ trên cao xuống phía dưới, không biết tại sao mí mắt của tôi đột nhiên giật vài cái. Con chim Trúc này hoàn toàn được làm bằng mẩu trúc, nếu như đụng vào trên mặt đất còn chẳng vỡ thành mảnh nhỏ sao?

Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh. Trong đầu tôi vừa xuất hiện ý nghĩ này, chỉ thấy con chim Trúc đã bổ nhào xuống, hoàn toàn không để ý tới sự ngăn cản của mặt đất, tự nhiên lại chui vào trong lòng đất mà không có gì xảy ra!

Trong đám người kinh ngạc kêu lên, sau đó cũng không thấy bóng dáng của con chim Trúc nữa. Tôi trợn tròn mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy chỗ mặt đất nơi con chim Trúc này chui xuống vẫn bình thường, không có bất kỳ dấu vết bị phá hỏng nào.

Tôi lại tiếp tục nhìn Dương Thần, thấy một tay hắn bấm pháp quyết, một tay dùng hai ngón tay chỉ vào chỗ mảnh đất mà chim Trúc lao xuống. Hắn khẩn trương thậm chí không dám thở mạnh, mắt nhìn chăm chú như rất sợ bỏ lỡ thứ gì đó.

Xung quanh bỗng nhiên trở nên yên tĩnh. Tất cả mọi người biết giờ phút này là giờ phút khẩn trương nhất. Tất cả gần như nín thở, nhìn chằm chằm vào mặt đất này. Có mấy người còn lặng lẽ cầm gậy và hòn đá lên như chuẩn bị sẽ liều mạng với ai đó bất kỳ lúc nào.

Tôi không khỏi thấy buồn cười, nhưng trong lòng cũng vô cùng khẩn trương. Con chim Trúc đã xuống đất hai ba phút, nhưng không hề có động tĩnh gì. Chẳng lẽ dưới nền đất này có yêu vật gì sao?

Tôi mới nghĩ đến đây, bầu trời đang quang đãng bỗng nhiên có một tia sét đánh xuống. Chỉ nghe xoạt một tiếng, ánh sáng lóe lên. Mọi người giật nảy mình. Nhưng ngay sau đó, trong lòng đất bỗng nhiên có một bóng đen chui ra, phía dưới dường như còn kéo theo một cái đuôi thật dài, trực tiếp bay về phía trên không trung.

Tôi vội vàng tập trung tinh thần nhìn lại, chỉ thấy thứ xông lên chính là con chim Trúc. Mà ở trên hai móng phía dưới nó lại đang nắm lấy một con trăn lớn dài chừng mấy thước, đủ bằng miệng chén. Con trăn kia không ngừng giãy giụa trên không trung nhưng căn bản không có cách nào thoát khỏi móng sắc của con chim Trúc.

Đến lúc này, tất cả mọi người đều hít vào một hơi lạnh, Dương Thần cũng nhìn tới ngây người, không ngờ dưới nền đất này thật sự có yêu vật quấy phá. Con trăn dài như vậy tuyệt đối đã thành yêu.

Móng sắc của con chim Trúc giống như móc câu, nắm chặt chỗ bảy tấc của con trăn lớn, không ngừng vươn mỏ nhọn, mổ mạnh vào đầu của con trăn lớn. Mà con trăn lớn không cam lòng bị thua, sức lực cũng lớn đến lạ thường, không ngừng giãy giụa cuộn người, lắc đầu vung đuôi liên tục phản kích, mắt thấy cái đuôi lớn sắp cuốn lấy chim Trúc.

Dương Thần thấy tình cảnh này thì cuống cuồng lấy cái kéo giấy ra và đọc vài câu chú ngữ, giơ tay lên giữa không trung, chỉ thấy cái kéo giấy kia lập tức lớn lên, lại hóa thành một cái kéo dài hơn một thước, lóe ra ánh sáng sắc bén và bay lên cao, cắt con trăn đang bị kéo đi!

Tôi không nhịn được kêu một tiếng “Tốt”. Cục diện này quả thật quá đặc sắc, làm tôi quá thỏa nguyện. Lần này, chỉ sợ con trăn lớn này khó thoát khỏi số phận bị cắt thành hai đoạn. Tiếng đồn về Thiên thư Lỗ Ban quả nhiên không sai.

Nhưng con trăn lớn này cũng không tầm thường, thấy một cái kéo lớn bay tới, thân thể nó lắc lư, bỗng nhiên từ bụng và dưới nách sinh ra mấy móng vuốt.

Phía dưới lập tức lại chấn động kêu lên ầm ĩ:

- Lẽ nào con trăn lớn này đã tu luyện thành thân giao long sao?

Chỉ thấy con trăn lớn lao lên không trung và vung vẩy nhọn móng, đấu với cái kéo lớn, đồng thời lại phải đối phó với con chim Trúc kia. Trong giây lát nó bận rộn không thể lo được hai phía nên dần dần rơi xuống hạ phong, bị cái kéo lớn ép cho liên tục lắc lư né tránh, đỉnh đầu lại bị chim Trúc liên tiếp mổ trúng. Nó đau quá hét lớn một tiếng và nổi cơn điên, thân thể bỗng nhiên cuộn lại, nhất thời cuốn lấy con chim Trúc. Con chim Trúc không bay lên được, mắt thấy lại sắp rơi xuống.

Mọi người lập tức chấn động lòng người. Dương Thần nhìn đúng thời cơ, sau khi con trăn lớn này cuốn lấy con chim Trúc, bản thân đã không có cách nào trốn được nữa, lúc này hắn chỉ huy cây kéo lớn cắt về phía đầu của con trăn lớn.

Tôi trợn tròn mắt nhìn, quả thật luyến tiếc không dám chớp mắt lấy một cái. Khi thấy cái kéo này sắp cắt đứt đầu của con trăn lớn, nhưng vào lúc này, giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện một chuyện đáng sợ.

Không biết tại sao, trên đỉnh đầu của con trăn lớn này đột nhiên sáng lên một tia chớp, ngay sau đó chỉ nghe bên tai có một tiếng nổ lớn vang lên, một ánh chớp chói mắt làm tôi theo bản năng nhắm mắt lại. Chỉ nghe Dương Thần kêu “Không tốt”. Tôi vội vàng mở mắt ra, chỉ thấy giữa không trung có một ngọn lửa bốc lên. Cả con trăn lớn, con chim Trúc và kéo giấy đều biến thành mảnh tro tàn, chậm rãi từ giữa không trung bay xuống.

Tôi không khỏi giật mình kinh ngạc. Trong tia sét kia, con chim Trúc và cái kéo giấy đã hóa thành tro tàn, chuyện này thật ra cũng bình thường, nhưng sao con trăn lớn này cũng biến thành trang giấy?

Tôi bước vài bước qua, lại thấy vẻ mặt Dương Thần đầy kinh ngạc, đứng ở bên cạnh một đống tro tàn, trong miệng thì thào:

- Làm sao có thể như vậy được, làm sao có thể như vậy được.....

Tôi vội hỏi hắn có chuyện gì. Dương Thần nó:

- Theo ông nội dặn, có yêu vật nấp sâu ở dưới nền đất này. Khi dùng con chim Trúc là có thể hàng phục, đến lúc đó lại dùng tới kéo giấy hóa thành lưỡi kéo sắc bén sẽ cắt yêu vật kia thành hai nửa, có thể tiêu diệt tai họa.

Tôi kinh ngạc nghi ngờ hỏi:

- Nếu ông nội cậu đã dặn thế, tại sao còn xuất hiện tình huống này. Tia sét kia từ đâu đến?

Dương Thần nhíu mày nói:

- Ông nội cũng nói, nếu như pháp thuật này không thể thu phục được tà vật thì phải nhanh chóng thu pháp, lập tức trở về nhà nói với ông, tuyệt đối không được cậy mạnh.

Tôi có phần không hiểu. Nói như vậy, tình huống trước mắt rốt cuộc là thu phục được hay không? Hoặc nói là đồng quy vu tận?

Dương Thần cũng không thể trả lời được, chỉ lắc đầu. Nhưng mọi người bên cạnh không biết nhiều như vậy, thấy con trăn lớn bị sét đánh thành mảnh nhỏ, cũng không quan tâm xem chim Trúc đi đâu, chỉ sửng sốt một lát, thấy Dương Thần không có phản ứng gì thì đều chạy tới xem náo nhiệt. Người họ Từ còn liên tục nói cám ơn, trên gương mặt không nén được vẻ vui sướng và kinh ngạc.

Một lát sau Dương Thần mới hồi phục lại tinh thần, cười gượng nói:

- Các người đừng cao hứng quá sớm, sợ rằng chuyện này vẫn chưa xong đâu.

Sắc mặt của mấy người kia lập tức thay đổi, vội hỏi còn phải làm sao nữa. Dương Thần nhíu mày nói:

- Các người tạm thời không cần quan tâm nhiều như vậy, đợi lát nữa vẫn nâng xà nhà lên như bình thường, nhưng tối hôm nay đừng đi đâu, tất cả ở lại gác đêm. Nếu như có thể bình yên vượt qua, không xảy ra chuyện gì thì chứng tỏ tai kiếp này xem như đã qua, nếu như lại xảy ra chuyện khác, vậy phải nghĩ cách đối phó.

Nhưng hắn vừa nói vậy, ngoại trừ họ Từ không thể tránh được, những người khác không muốn ở lại. Tất cả đều nói đã liên tục giúp ông ta nâng xà nhà là được rồi. Tất cả đều là hàng xóm. Nhưng muốn mọi người gác đêm tối hôm nay thì đừng có mơ.

Khuyên can mãi cũng không ai đồng ý, cuối cùng Dương Thần chỉ đành phải nói, tạm thời không nên gấp, chờ hắn về nhà hỏi qua ông nội lại nói sau. Nếu như thật sự không được, hắn sẽ tự mình tới gác đêm.

Như vậy, đám người kia mới không nói nữa. Vì vậy hai chúng tôi thu dọn mảnh nhỏ còn lại, trong lòng nghi ngờ trở lại trong nhà của Dương Thần.

Vào trong nhà, Dương Thần nói thật tất cả những chuyện xảy ra cho ông nội của hắn biết. Ông cụ nhíu mày, híp mắt đi qua đi lại ở trong phòng, suy nghĩ hồi lâu, mới nói với chúng tôi:

- Lần này rắc rối lớn rồi.

Ông nói:

- Ông vốn tưởng hồn oan trên xà nhà làm loạn, nhưng ngoại trừ hồn oan, trong lòng đất lại xuất hiện con trăn lớn.bây giờ cho dù đã loại bỏ con trăn lớn nhưng tình hình này rõ ràng cho thấy căn bản không phải thật sự là con trăn lớn, mà có người đang mượn phép này đấu với ông!

Nói đơn giản một chút, con trăn lớn này và con chim Trúc do ông tạo ra đều được khởi động thông qua pháp thuật. Cho dù lúc đó ông không ở hiện trường, nhưng trên thực tế Dương Thần chẳng qua khoa tay múa chân loạn một chút, phối hợp với ông để thi triển pháp thuật mà thôi. Thật ra tất cả hành động của con chim Trúc này đều do ông cụ ở phía xa thi triển pháp thuật để khống chế.

Lúc này tôi mới chợt hiểu ra. Thảo nào con chim Trúc này linh hoạt khác thường, giống như có linh hồn vậy. Hóa ra là ông ở phía xa chỉ huy nó. Nói vậy, cái kéo giấy kia hẳn cũng vậy. Nhưng ý của nghe ông, hình như cũng có người thi triển pháp thuật lấy ra con trăn lớn này, cũng không phải là con trăn lớn thật sự, đại khái cũng là gậy trúc, khúc gỗ thậm chí là trang giấy chế tạo ra.

Đến lúc này, trong lòng tôi ngược lại cũng thản nhiên. Tôi đã nói rồi, vì sao người kia làm nhà lại không phát hiện ra dưới nền đất có giấu một con trăn lớn, lại để cho con chim Trúc này bắt đi, hơn nữa, nó còn lộ ra móng nhọn, hóa thân giao long, làm chúng tôi bị dọa cho ngây người. Hóa ra tất cả chỉ là giả.

Nhưng ông nội Dương Thần vừa nói vậy, tôi cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng. Bởi vì nếu như chỉ có tà mà gây họa, loại bỏ cũng là chuyện nên làm. Nhưng trong tình huống trước mắt lại giống như có người đang đấu pháp với ông. Nói như vậy, bất kể thế nào cũng tránh không thoát, nhất định phải ứng chiến.

Ông nội Dương Thần suy nghĩ rất lâu, chợt dừng bước và thản nhiên nói:

- Tối hôm nay, ông sẽ tự mình đi canh giữ cho nhà kia.

 

0.87326 sec| 2426.883 kb